Không mất đến hai phút, kết hợp với lớp mạng che mặt, khí chất của Khương Mịch Tuyết lập tức từ thanh lãnh biến thành yêu dị.
Dư Đào vỗ tay: "Như vậy mới đúng điệu chứ!"
Cô ta nháy mắt với Khương Mịch Tuyết: "Chỉ cần cô như thế này, chắc chắn sẽ có người muốn vào mua hàng."
Khương Mịch Tuyết có chút dở khóc dở cười, Dư Đào lại không biết lấy đâu ra một chiếc kẹp tóc, cài lên đầu Khương Mịch Tuyết: "Lát nữa đừng quên giúp tôi quảng cáo nhé."
Trần Thanh Hà cũng lấy ra một tấm áp phích viết tay, tìm một chỗ dễ thấy nhưng không lạc lõng trong lều để dán lên: "Cảm ơn."
Vẫn là phong cách ít nói lạnh lùng như trước nhưng từ hành động cử chỉ của cô ta không khó để nhận ra, cô ta đã khá thân thiết với Khương Mịch Tuyết rồi.
Ba người tụ lại nói chuyện linh tinh, đến 3 giờ, giờ khai trương đã đến, Dư Đào và Trần Thanh Hà vội vàng quay về gian hàng của mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play