Anh nhướng mày: “Trong điện thoại em nói rốt cuộc là chuyện gì vậy?”
Dung Y tóm tắt sự việc xong, gọi An Hiểu Na ở không xa: “Na Na, cảnh sát đến rồi, các người đợi chút nữa rồi cãi nhau tiếp nhé?”
An Hiểu Na gạt tay Hạ Nguyệt Kiệt ra, ánh mắt rơi vào Việt Lan, trong nháy mắt cô ấy ngừng khóc.
Nhưng khi nhìn thấy ánh mắt Việt Lan chỉ lướt qua cô ấy, lại nghiêng đầu chăm chú nhìn Dung Y, khóe miệng còn mỉm cười nhẹ, cô ấy lập tức hiểu ra điều gì đó.
An Hiểu Na khôi phục dáng vẻ thường ngày, không còn chút tâm tư nào khác, nghiêm túc chào hỏi Việt Lan: “Cảnh sát, anh muốn hỏi gì tôi sẽ phối hợp điều tra.”
Việt Lan đáp một tiếng, nói: “Nói về tình hình của An Hiểu Ni.”
An Hiểu Na sắp xếp lại ngôn ngữ của mình, nói: “Em gái tôi là y tá, làm việc khoảng 9 năm rồi, thật ra con bé muốn trở thành y tá khiến gia đình chúng tôi rất ngạc nhiên, vì nghề này khá vất vả, nhưng con bé kiên quyết muốn làm y tá, nên gia đình đã sắp xếp vào một bệnh viện khá tốt, vào khoa chăm sóc đặc biệt mà con bé muốn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT