Cô ta đã xem rất nhiều sách và video liên quan đến các phương pháp thẩm vấn của cảnh sát nước ngoài, cho nên rất tự tin cười một tiếng với Việt Lan.
Việt Lan chậm rãi chờ An Hiểu Ni ngồi xuống, mới cầm một tờ giấy nói: “Hai ống truyền dịch của Tô Ái Chi và Diêu Đức Phúc có chứa succinylcholine, trên đó có dấu vân tay của cô.”
An Hiểu Ni lắc đầu cười nhạo: “Vâng vâng vâng, thưa cảnh sát, ngài vậy mà có thể tìm được ống truyền dịch của bọn họ, thật lợi hại, nhưng tôi không biết ngài đang nói gì, tôi đã tận tâm chăm sóc bọn họ, bọn họ chết tôi cũng rất thương tâm.”
Khi bị bắt vào sáng nay, cô ta đang tiêm cho bệnh nhân, tiện tay lấy một cái ống truyền dịch và kim tiêm đã dùng, đem so sánh dấu vân tay.
Chậc, cảnh sát này diễn rất chân thật đấy.
Việt Lan thoải mái dựa lưng vào ghế ngồi, lười biếng nói: “Cô muốn vụ án hoàn hảo đến mức không để lại một vết kim nào khác trên người nạn nhân, nên ống truyền dịch có dấu vân tay của cô trên cả năm ngón tay, việc tiêm succinylcholine vào ống truyền là hoàn toàn vô lý, ai sẽ tin cô không cẩn thận?”
An Hiểu Ni nhún vai: “Thưa cảnh sát, tôi thực sự không hiểu ngài đang nói gì, trước khi luật sư của tôi đến, tôi sẽ không nói một tiếng nào, mặc kệ ngài vu khống thế nào.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT