Không ai để ý đến Lữ Duy, điều này khiến anh ta thở phào nhẹ nhõm, lại nhớ đến bên ngoài toàn là cảnh sát, anh ta tuyệt vọng nhắm mắt lại, trải qua cơn hoảng loạn của riêng mình.
Dung Y đáp: “Bà đã nói với tôi biết, bà cảm thấy mình là phần tử trí thức từng du học nước ngoài, bà khinh thường nông dân, coi thường công nhân, nghĩ rằng nếu không phải vì chuyện đấu tố năm đó, gia đình bà không sa sút, thì sẽ không bao giờ tiếp xúc với những người mà bà coi là ti tiện, nên bà rất kháng cự xuống nông thôn, bà nghĩ mình nên đi dạy học, xin hỏi ngài không cảm thấy ngài tương đối thích hợp học làm hộ lý cho lợn nái sau sinh sao?”
“Học cái rắm!!”
Thích Quân nói có chút hận ý, nhớ lại việc cho lợn ăn, quét dọn chuồng lợn, còn có bốc phân lợn, toàn những hồi ức đủ khiến bà ta sụp đổ.
Bà ta đường đường tiểu thư danh giá, đôi tay này sạch sẽ lại xinh đẹp, vậy mà phải đi cắt cỏ cho lợn, còn… Thích Quân nhắm hai mắt lại.
Biết được suy nghĩ trong lòng Thích Quân, khiến Dung Y có chút tức giận, cô lạnh lùng nói: “Nông dân và công nhân mới là căn cơ của đất nước chúng ta, khi bọn họ đang xây dựng đất nước, bà đang làm gì? Bà kiêu ngạo cái gì?”
Thích Quân khinh thường hừ một tiếng, bà ta cao ngạo nói: “Năm đó khi bố tôi còn giàu có, đã cho…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play