Thần sắc Thương Dã tự nhiên, bộ dáng như đã tính trước: “Vương Lợi Văn, chúng tôi đến đây là biết anh giấu người ở đâu rồi, cho anh cơ hội cuối cùng để giảm án, tự khai ra giấu người ở đâu?”
Vương Lợi Văn ngước mắt nhìn mảnh “ruộng đồng xanh tươi” này, đột nhiên cúi đầu, im lặng nở nụ cười.
Hắn cười đến run rẩy, rồi ngẩng đầu nhìn Thương Dã: “Được thôi, tôi dẫn các người đi, đi nào.”
Lúc này dường như hắn mới lộ ra bộ mặt thật, không còn vẻ trầm lặng giả tạo nữa.
Trong lòng Thương Dã sinh ra cảnh giác, liền ra lệnh: “Lữ Duy, cậu giữ chặt hắn.”
Lữ Duy nhỏ giọng nói: “Thương đại, vào đó thật sự có thể tìm được đường sao? Hoàn toàn không có vật tham chiếu mà.”
Thương Dã hoạt động cổ tay một chút, an ủi một câu, rồi quay lại nhìn Vương Lợi Văn, ánh mắt mang theo sự xem xét: “Anh ở phía sau chỉ đường, tôi đi phía trước.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT