Vào mùa đông, trời tối rất nhanh, chỉ trong nháy mắt, bầu trời trở nên tối đen. Gió cũng mạnh dần lên, tiếng xào xạc của cây cối xung quanh làm cho trong lòng của mọi người trở nên bất an.
Từ khi Tần Kha lấy từ trong miệng xác chết ra một khúc gỗ và hai con ngươi, người ở hiện trường có chút xôn xao.
Mặc dù cảnh sát đã nhiều lần nhấn mạnh rằng sự im lặng là cần thiết để duy trì trật tự, nhưng vẫn có một số tiếng xì xào bàn tán.
Tần Kha nhìn quanh, thấy những khuôn mặt đầy sợ hãi. Họ sợ xác chết này, họ cũng sợ cô ấy với mảnh gỗ và hai con ngươi trong tay.
Còn Thôi Hạo Diễu vừa niệm thần chú gì đó thì lại càng khoa trương, mỗi khi Tần Kha đi một bước lại, ông ta lùi một bước. Mấu chốt là Tần Kha không hề đi theo hướng của ông ta.
Bây giờ xung quanh không có ánh sáng mặt trời, chỉ dựa vào một ít bóng đèn huỳnh quang vốn định dùng khi thi công.
Phạm vi mà ánh đèn có thể chiếu sáng không lớn, chỉ có thể chiếu sáng một khu vực nhỏ của trận lở đất, nhưng những ánh đèn này không hề khiến người ta có cảm giác an toàn, ngược lại càng khiến cho cảnh vật xung quanh thêm phần quỷ dị u ám.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT