Khi rời khỏi trấn Thiên Long, trời lại bắt đầu mưa.
Sương mù dày đặc và mưa càng lúc càng to chiếm hết cảnh tượng trước mắt, mưa làm ướt kính xe, Triệu Lâm Uyên giảm tốc độ lái xe.
Đó là một tốc độ hoàn toàn khác so với khi lái xe lên núi tối hôm qua, nếu muốn mô tả nó, nó có lẽ giống như một con thỏ và một con rùa.
Dù sao hôm qua chỉ có một mình anh ngồi trên xe, hiện tại Tần Kha ngồi bên cạnh anh, tốt hơn hết là chú ý an toàn.
Tần Kha ngồi thư thả trên chỗ phụ lái và nói: “Mưa đã lâu, không biết lúc nào mới tạnh.”
Triệu Lâm Uyên nói: “Dự báo thời tiết nói tuần này có mưa.”
Tần Kha nói một cách chán nản: “Không chỉ tuần này, mà cả tuần sau cũng có mưa, tại sao chúng ta có thể làm mưa nhân tạo, mà không tạo ra mặt trời nhân tạo nhỉ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT