Nói chính xác, bà ấy rất thờ ơ với việc Triệu Lâm Uyên và Tần Kha đến, giống như người chết không phải con bà ấy mà là người qua đường không liên quan gì.
Mẹ của Vu Tường tên là Lý Noãn Ngọc, năm mươi lăm tuổi, nhưng dung mạo được bảo dưỡng rất tốt, thoạt nhìn như người ngoài bốn mươi, bà ấy mặc áo nâu bằng da thật, với chiếc vòng tay màu xanh đậm trên tay, xét về màu sắc thì có lẽ nó không hề rẻ.
Bà ấy có vẻ sống rất tốt
Sau khi biết hộ khẩu gốc của Vu Tường là ở thôn Sơn Mỹ, họ đã đến kiểm tra thông tin về gia đình anh ta.
Cha của Vu Tường là Vu Nghiêm Đông, hơn mười năm trước là bí thư thôn Sơn Khẩu, Vu Tường là con trai duy nhất của ông ta. Vợ chồng Vu Nghiêm Đông kết hôn dưới sự sắp đặt của cha mẹ, thoạt đầu coi như là một gia đình hạnh phúc, nhưng khi Vu Tường lên bốn tuổi, không biết vì lý do gì mà mẹ anh ta bỏ nhà ra đi không thấy quay về.
Không ai biết bà ấy đã đi đâu? Khi có lại tin tức của bà ấy, đó là thỏa thuận ly hôn từ bên ngoài gửi về.
Đó là một điều mới lạ vào thời điểm đó, người dân miền núi hoàn toàn không có khái niệm về tòa án. Nhiều nhất là đã xem nó trên ti vi, vào thời điểm đó, nhiều người thậm chí không có ti vi ở nhà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT