Tần Kha nhíu mày: “Ma doạ?”
Tại sao lại dây dưa với ma quỷ nữa?
Lư Man Ni hít sâu một hơi: “Đương nhiên không phải ma thật, nhưng lúc đó tôi không biết, còn tưởng là ma thật, cho nên tôi rất sợ hãi.”
“Đêm nào ngủ ở nhà bà của anh ta, tôi luôn có thể nghe rõ tiếng chai rỗng rơi xuống đất, có khi một hai giờ sáng, có khi ba bốn giờ sáng, bất kể đó là thời gian nào, âm thanh đó sẽ luôn xuất hiện.”
Lư Man Ni: “Cho dù sau này tôi có biết chuyện gì đã xảy ra, tôi vẫn cảm thấy sợ hãi khi nghĩ về khoảng thời gian đó.”
Tần Kha hỏi: “Lúc đó xảy ra chuyện gì?”
Lư Man Ni: “Đã xảy ra rất nhiều chuyện, đại khái là những việc giả thần lộng quỷ mà cô có thể nghĩ tới tôi đều gặp phải. Mỗi ngày tôi luôn có thể nghe thấy rất nhiều âm thanh kỳ lạ và nhìn thấy những thứ không nên nhìn thấy, nhưng Vu Tường đã nói với tôi rằng anh ta cái gì cũng không nhìn thấy, anh ta nói tôi bởi vì chuyện trong nhà nên thần kinh có chút hơi nhạy cảm, anh ta khiến tôi cho rằng tôi điên rồi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT