Bạch Vi im lặng một lúc rồi nói: “Chỉ là một vấn đề nhỏ thôi, không liên quan gì đến việc con bé nhảy lầu.”
Không, có liên quan, Tần Kha nói trong lòng.
Hơn nữa, Bạch Vi đã biết điều này ngay từ đầu, những gì bà ấy nói bây giờ càng khẳng định điều đó.
Tên của Bạch Vi dành cho Tô Bạch Duyệt từ [Duyệt Duyệt] thành [Bạch Duyệt], nhưng bây giờ lại biến thành đại từ nhân xưng [con bé], cách biểu đạt ngôn ngữ đôi khi có thể nói rõ rất nhiều vấn đề.
Bạch Vi: “Con tôi không thể nào tự tử vì chuyện nhỏ này được.”
Bà ấy lại nhấn mạnh thêm lần nữa điểm này.
Tần Kha: “Có lẽ đối với bà là chuyện nhỏ, nhưng đối với cô ấy thì không. Bà lại mắng con bé nữa phải không? Từ nhỏ bà đã yêu cầu Tô Bạch Duyệt phải đứng nhất trong mọi việc, và dù thế nào đi nữa cũng phải là vị trí trung tâm, trong vở kịch lần này, con bé không phải nhân vật chính, cho nên bà rất không hài lòng, cảm thấy con bé đã làm bà mất mặt.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT