Tần Kha giải thích: “Không, đương nhiên chúng tôi không có ý đó.”
Chung Thuần rất tức giận: “Ý của các người không phải là vậy sao? Tôi nghĩ các người chính là có ý đó! Bây giờ cảnh sát đang nghi ngờ tôi giết chồng của chính mình à?”
Hai mắt của Chung Thuần đỏ hoe: “Sao tôi phải làm như vậy chứ? Chỉ vì chúng tôi cãi nhau mà tôi về nhà cha mẹ đẻ, các người liền nghi ngờ tôi như vậy ư? Vì cái gì chứ? Chẳng lẽ tôi chịu uất ức về nhà hai ngày cũng không được sao?”
“Tôi không biết tại sao mọi chuyện lại thành ra thế này. Tôi mới về được hai ngày. Sáng nay, cảnh sát đột nhiên gọi điện cho tôi và nói rằng chồng tôi đã xảy ra chuyện. Hôm nay con trai tôi thấy không khỏe, nó bị sốt tới 39 độ. Vừa nhận được cuộc gọi, con liền để cho mẹ của tôi lo rồi phóng thẳng tới, chẳng lẽ tôi làm vậy còn chưa đủ sao?”
“Sau khi tới đây, tôi thấy nhà mình bừa bộn, bàn và sàn nhà đều bừa bộn, trên ghế sofa và sàn nhà có một vết máu lớn, các người nói đó là của Khải Hoàn, nhưng rõ ràng anh ấy vẫn đang sống rất tốt mà, tại sao anh ấy lại đột ngột chảy nhiều máu như vậy, tại sao lại đột ngột chết đi chứ?
“Chúng tôi cũng không có kẻ thù nào, rõ ràng chúng tôi đang sống yên lành, tại sao lại thế này chứ?”
Chung Thuần gục xuống nói: “Các người nói anh ấy đã chết? Nhưng tôi đến cả thi thể của anh ấy cũng không nhìn thấy, tôi chỉ nhìn thấy máu, tôi đã suy nghĩ rất nhiều, tôi không thể kiểm soát được tâm trí của mình, trong đầu tôi xuất hiện rất nhiều cảnh tượng, tôi đang nghĩ rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra với anh ấy, chuyện gì đã xảy ra khiến chảy nhiều máu đến vậy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play