Những đứa trẻ trèo lên từ dưới cầu trượt, leo lên cầu thang và chơi không ngừng.
Trẻ em là những sinh linh đẹp nhất, chúng không có phiền muộn.
Tần Kha yên lặng nhìn đối diện, nơi đó không chỉ có trẻ con, còn có chấm đỏ trên bản đồ, nhưng khoảng cách quá xa, căn bản cô không nhìn rõ là ai.
“Đây chính là cô gái mà gần đây cậu vẫn nhắc tới sao?” Một ông lão mặc áo khoác màu xám sẫm từ sau lưng Triệu Lâm Uyên đi ra, vầng trán rất rộng, bên trên có rất nhiều nếp nhăn. Nhưng đừng cho rằng ông ấy đã già, ông ấy rất sung sức, dáng đứng như một cây thông.
Triệu Lâm Uyên đang định nói điều gì đó, nhưng ông ấy đã đi đến trước mặt Tần Kha.
Anh chuyển sự chú ý của Tần Kha ra khỏi khu vui chơi đối diện.
Ông lão dịu dàng nói: “Trong máy ảnh có ảnh chụp hiện trường sao? Có thể cho tôi xem một chút không?”
Tần Kha gật gật đầu. Mặc dù thái độ của ông lão rất tốt, trông cũng rất tử tế tôn trọng người khác, nhưng nhìn thấy dáng vẻ cung kính của những người khác thì đây có lẽ là một vị lãnh đạo, những bức ảnh này chỉ sợ là...
“Chụp đẹp đấy!”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT