Cậu ngoan ngoãn rúc vào lòng hắn, ngủ càng say hơn.
Thời Tẫn cụp mắt, thu lại những suy nghĩ đang lởn vởn trong đầu. Mái tóc khô mềm lướt qua trán, hơi ngứa. Gối cũng đã được thay, sạch sẽ và khô ráo.
Đừng thấy cậu ta thiếu kiến thức thường thức mà xem nhẹ — có thể đạt được thành tích như vậy chỉ trong vòng hai năm, đủ chứng minh cậu ta không những không ngốc mà còn thông minh hơn khối người ngoài kia.
Hắn biết Tô Đào không phải người có tham vọng lớn. Vào bộ phận thư ký, tám phần là không có ý định ở lại lâu. Nếu không, với hồ sơ lý lịch được lưu lại ở một công ty lớn như thế, cậu ta đã không làm việc kiểu "được chăng hay chớ" như vậy.
Chỉ vì có thể giúp cấp trên ngủ ngon mà bị coi như thuốc ngủ, từng bước bị kéo gần khoảng cách, cuối cùng trở thành gối ôm sống bị ôm lên giường... Chuyện này nghe đâu cũng thấy kỳ quặc.
Nhưng suốt tháng vừa rồi, từ việc để Tô Đào ở lại văn phòng, đến cho ngồi đối diện làm việc, khoảng cách giữa hai người ngày càng rút ngắn.
Tô Đào từng thắc mắc sao ghế sofa càng lúc càng chật, vậy mà bị hắn dắt mũi vài câu là tin thật.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT