Thân thể như được giải thoát, nhưng trong lòng lại dâng lên một nỗi ấm ức khó nói thành lời.
“Bạch Ngọc Vũ, anh thực sự định đối xử với em như thế này sao?”
Câu nói ấy, cậu thốt ra bằng giọng thường, nhưng trong từng chữ mang theo sự ủy khuất và trách móc rõ ràng. Chỉ là, nó bị vùi lấp trong tiếng nước cuộn trào, chẳng khác nào tiếng thở dài chìm giữa biển sâu.
Dòng nước nóng từng hung hãn dội lên người bỗng khựng lại, như hạt cát tản mát không còn sức lực, chỉ còn là nước thường trong một chiếc thùng gỗ bình thường.
Tô Đào cuối cùng cũng có thể thở dốc lấy lại hơi, còn chưa kịp chống đôi chân mềm nhũn đứng dậy khỏi bồn tắm, cánh cửa phòng tắm đã lặng lẽ mở ra.
Bạch Ngọc Vũ đứng thẳng, dáng người cao gầy như tạc bằng ngọc. Sau khi tắm rửa sạch sẽ, hắn thay bộ áo ngủ rộng màu trắng, khiến khí chất băng lãnh thường ngày dịu đi vài phần.
Nhưng chỉ cần ánh mắt họ giao nhau, Tô Đào đã khẽ run. Trong đôi mắt ấy, rõ ràng ẩn giấu một tia điên cuồng, khiến người ta phải rùng mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT