Chu Tương vẫn luôn cảnh giác đề phòng Vương Lỗi phản công dù gì thực lực của hắn không tệ, dù bị đánh như thế mà vẫn còn sức chiến đấu.
Nhưng không ngờ, Vương Lỗi lại chỉ nằm bệt dưới đất, mặt mũi đầy phẫn hận và độc ác, vậy mà không hề bò dậy để “nghiền xương thành tro” như hắn luôn rêu rao.
Lúc này Chu Tương mới phát hiện xung quanh im ắng đến rợn người. Cô nghiêng đầu nhìn, chỉ thấy đồng bọn của Vương Lỗi đều bị bao kín trong những quả cầu nước lơ lửng giữa không trung, mặt mũi tái mét, không phát ra nổi tiếng nào, trông như sắp nghẹt thở đến nơi.
Bạch Ngọc Vũ khoác một chiếc áo khoác mới trắng muốt viền đen, ung dung đứng trước đám đông, lòng bàn tay khẽ xoay chuyển một quả cầu nước lấp lánh.
Phía sau hắn, đám người vừa đứng gần đó giờ đã lùi xa tận ba mét, chủ động nhường đường cho vị đại gia chỉ nhấc tay là bắt gọn cả đám dị năng giả.
“Bạch ca, anh đến rồi.”
Chu Tương nhẹ thở ra một hơi. Văn Tú Tú nhanh tay kéo cô lại, vừa cẩn thận băng bó vết thương vừa lớn tiếng nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT