Tô Đào dở khóc dở cười nhìn đống mosaic mờ mờ đang giật giật phía trước, tâm trạng u uất khi nãy lập tức tiêu tan sạch sẽ.
Thậm chí còn theo bản năng nghĩ: tháo cái che mờ này xuống đi chứ còn gì nữa!
Nhưng mà...
Cậu giơ bé mèo con lên, cố tình dụi mặt thật mạnh vào bụng mềm mịn mát lạnh của nó.
“Cảm ơn em nha, bé ngốc.”
【Đã bảo đừng gọi em là bé ngốc rồi mà! Anh định cứu hắn thật à? Không cứu thì mau đi thôi, chỗ này mùi kinh quá rồi.】
Tô Đào trầm ngâm một lát, rồi vẫn ôm mèo con ngồi xổm xuống trước mặt Dick.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT