“Xin chào, cô có bán cá không ạ?”
Người phụ nữ ngẩng đầu lên, để lộ khuôn mặt rám nắng đặc trưng của dân vùng biển. Bà quan sát Tô Đào một lúc rồi bật cười sảng khoái:
“Cậu là khách lữ hành từ phương xa đến đúng không? Đừng ngại che giấu mái tóc đen làm gì, nơi này đối diện với vùng đất ngoại quốc toàn người tóc đen, ai lại để ý mấy lời vớ vẩn kiểu vua nói Hắc Long là điềm gở chứ.”
“Cá thì dĩ nhiên là bán rồi, nhưng tôi nghĩ so với cá, cậu và đứa nhỏ của cậu có lẽ nên ghé tiệm may trước thì hơn.”
Tô Đào có gương mặt trẻ trung, mà ở vùng đất toàn người lớn lên trông già dặn như phương Tây này, vẻ ngoài non nớt của cậu lại càng nổi bật hơn.
Không biết người phụ nữ kia đã tưởng tượng ra cậu từng chịu bao nhiêu khổ sở để tới được nơi này, đến mức gần như muốn thay cậu lo liệu mọi chuyện luôn cho rồi.
Và thế là, Tô Đào như ý nguyện có được quần áo mới, chăn đệm mới, nước sạch và thức ăn, thậm chí còn có cả một căn nhà gỗ nhỏ vốn thuộc về người gác rừng, nằm tách biệt với khu dân cư.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play