Nửa tháng sau, kỳ xin nghỉ dài hạn của Tô Đào đã kết thúc.
Cậu ôm lấy khung cửa, nhất quyết không chịu đi học, còn lấy dây xích từ dưới gầm giường ra để tự đeo lại vào chân.
“Nhốt tôi tiếp đi, tôi không có ý kiến gì mà!”
Cậu thoải mái vung lắc dây xích, cả phòng đều tràn ngập tiếng leng keng.
Nụ cười tươi của Cố Dục cơ hồ tỏa khí hắc ám.
Hắn biết Tô Đào lười biếng, nhưng không nghĩ tới cậu còn có thể lười đến trình độ này!
Buổi tối tình nguyện nằm trên người hắn ‘vận động’, nhấp nhô chậm rì rì, cũng không muốn bị hắn kéo đi chạy bộ vào buổi sáng.
Sau khi bị hạn chế thời gian dùng cái tivi màn hình siêu lớn siêu xịn mịn, nửa đêm cậu thường lén lút bò dậy giả bộ muốn đi WC, thật ra là trốn đi chơi game tắt tiếng.
Sau khi bị hắn bắt được mấy lần, cậu còn học được khóa cửa từ bên ngoài, chỉ vì để làm hắn không thể ra ngoài bắt cậu.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT