Tình trạng của Vu Nhân khi đó, anh không có kiên nhẫn để nghe em gái nói chuyện, không biết phải giao tiếp với em gái như thế nào, nên chọn cách phớt lờ. Em gái lớn cũng có suy nghĩ giống anh, chỉ có Vu Quân là luôn bảo vệ Vu Nhân, cho đến khi em ấy nhập ngũ rời đi.
Những năm đó, vì Vu Nhân, Vu Quân không ra ngoài chơi với bạn bè, đánh nhau với những đứa trẻ bắt nạt Vu Nhân, đối phó với những thím gọi Vu Nhân là đồ ngốc...
Anh cả Vu đều nhìn thấy, anh không có bất kỳ hành động nào, cùng lắm là giúp Vu Quân bôi thuốc, em ấy đánh nhau bị tìm đến nhà, ba Vu sẽ đánh em ấy một trận.
Nhiều chuyện, không có sự so sánh không có sự tổn thương. Nhìn lại, anh đã không làm tròn trách nhiệm của người anh, đối với người em gái không hoàn hảo này đã quá thờ ơ.
“Xin lỗi, anh đã không làm tốt.”
“Anh, không có gì phải xin lỗi cả. Huyết thống chỉ có nghĩa là giữa chúng ta và người khác có thêm một sợi dây ràng buộc, không nói lên điều gì cả. Bây giờ, mỗi người đều có gia đình riêng, có con cái, sợi dây này lại càng mỏng hơn một chút. Mỗi người ngoài nghĩa vụ phải làm tròn với cha mẹ, còn lại đều không phải là điều bắt buộc. Mối quan hệ giữa con người với nhau không chỉ giới hạn bởi huyết thống, nếu có thể hòa hợp thì tốt, nếu không cũng không có gì hối tiếc.”
Lời của Vu Nhân có phần khác biệt với thời đại này, thời đại này người ta nhấn mạnh tình thân anh em là dù có chặt đứt xương cũng còn gân nối liền, phải hỗ trợ nhau, mạnh phải chăm lo cho yếu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play