Vu Nhân cảm thấy bản thân đã thực sự buông bỏ rồi, nhìn thấy mẹ vui vẻ giặt quần áo cho cháu trai cháu gái, trong lòng không có chút dao động nào. Kể từ khi điều chuyển đến tỉnh Vân Nam, mẹ Vu bận rộn với công việc, việc nhà đa phần là do Vu Nhân mới hơn mười tuổi làm. Giặt quần áo, nấu cơm, dọn dẹp vệ sinh, trông trẻ...
Mỗi ngày bận rộn với những việc đó, lại phải dành thời gian học tập, anh trai theo đó mà học được việc nhà, dỗ trẻ và hàng loạt công việc khác. Đôi khi mẹ Vu còn nói: “Con trai thì học mấy thứ này làm gì?” Đúng là tiêu chuẩn kép, tiêu chuẩn kép rõ ràng. Vu Nhân im lặng mỗi khi nghe thấy thế, chỉ tức tối trong lòng, nhưng cũng không dám buông tay không làm nữa. Còn anh trai vẫn giữ vững lập trường, không bận tâm lời của mẹ Vu. Ai quy định con trai thì không được làm việc nhà chứ, bản thân không làm đẩy hết cho em gái, em gái đâu có ba đầu sáu tay, chẳng phải sẽ mệt chết sao.
Vu Nhân từng khao khát tình mẫu tử, trong mắt cô, mẹ được phủ lên một lớp màng lọc dày đặc, không nhìn thấy bản chất thật. Thực ra, nhiều chuyện đã sớm sáng tỏ, chỉ là trong lòng không muốn thừa nhận mà thôi. Thôi thì, tất cả không còn quan trọng nữa, không cần nữa.
Còn mẹ Vu bên kia, mùi thơm của canh gà đã tỏa ra.
Thiếu đi sự giúp đỡ của Vu Nhân, mẹ Vu có thêm nhiều việc để làm, tài nấu ăn tuy không tiến bộ nhiều, nhưng hầm canh thì vẫn ổn. Nguyên liệu tốt, không cần kỹ thuật gì, chỉ cần ninh nhừ là ai cũng có thể nấu ngon.
“Thơm quá!”
Cả nhà anh cả vừa bước vào sân đã ngửi thấy mùi thơm đậm đà của canh gà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT