Vu Nhân đã lao động trong ruộng mía suốt năm ngày, ngoài việc tay có thêm một lớp chai mỏng, cô còn làm quen được với không ít bạn mới.
Cô tham quan và tham gia vào quy trình sản xuất đường đỏ, trong thời đại không có sự hỗ trợ của máy móc, mọi thứ dựa vào sức lao động thủ công. Không chỉ cần một lượng lớn nhân lực, mà tỷ lệ thu hồi đường cũng không cao.
Kết thúc chương trình hỗ trợ nông nghiệp, cuộc sống của Vu Nhân trở lại bình thường. Lư Thư Duệ vẫn chưa về, cô còn phải tự mình lo liệu vài ngày nữa. Bình Bình và An An nhớ ba lắm, luôn hỏi mẹ ba đi đâu rồi, khi nào mới về. Nghe thấy tiếng bước chân ngoài sân, hai đứa lại chạy ra xem có phải ba đã về hay không.
Vu Nhân bắt đầu nhớ đồng chí Lư Thư Duệ nhà cô rồi, đặc biệt là vào ban đêm. Thói quen là một điều đáng sợ, mỗi đêm cô quen gối đầu lên cánh tay của anh để ngủ, giờ đột nhiên phải ngủ một mình trên chiếc giường, cô cảm thấy giường sao mà rộng và trống trải đến vậy.
Ba mẹ con đếm ngón tay để tính xem bao lâu nữa Lư Thư Duệ sẽ trở về.
Một ngày mới bắt đầu, sau khi tiễn con đi học, Vu Nhân đến văn phòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play