Vu Nhân đoán được mục đích ba đến, cũng đoán được những gì ông định nói.
“Vu Nhân, mẹ con bà ấy…”
“Ba, mẹ con thế nào, con không còn để tâm nữa.”
Vu Nhân không để ba nói hết, cô ngắt lời ngay.
“Từ góc độ của ba mà nói, mẹ con là người đã cùng ba chia sẻ ngọt bùi, trong lúc ba không thể lo cho gia đình, bà ấy chăm sóc con cái, phụng dưỡng ông bà, còn phải đi làm, rất vất vả. Con không hề phủ nhận sự vất vả của mẹ, nhưng đó không phải là lý do để bà ấy đối xử không tốt với con. Từ khi con có thể nhớ được, mẹ ngoài việc chê con chậm chạp, không biết cách nói năng … gần như chưa bao giờ khen con, cũng chưa bao giờ dành cho con một nụ cười. Con đã từng ghen tị với Vu Tình, mong mình thông minh, lanh lợi như nó, liệu mẹ có thích con không. Nhưng, không thích là không thích, không hợp mắt là không hợp mắt, chẳng cần lý do.”
“Vu Nhân, mẹ không phải vậy, bà ấy…”
Vu Nhân không nghe lời biện hộ của anh cả, bình tĩnh tiếp tục nói tiếp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT