Cuối cùng, chị Vương đưa ra một giải pháp, nói rằng họ đã gặp phải đứa trẻ khóc đêm, cần phải làm lễ "tiễn."
Vu Nhân có nghe nói về chuyện này mà không biết cách làm cụ thể. Thêm vào đó, bây giờ người ta phản đối mê tín phong kiến, chống lại mọi loại tà ma, không ai dám thử, nhất là khi Chử Kiến Quốc lại là chủ nhiệm ủy ban cách mạng.
Vu Nhân đoán rằng có thể đứa bé bị thiếu canxi, cô mang sang nhiều tôm khô và hải sản khô cho họ, dặn chị Diệc Nhàn uống nhiều canh xương. Hiện tại không biết có bán viên canxi hay không nên cô chỉ có thể làm như vậy.
Mấy ngày sau, đứa bé vẫn khóc, Chử Kiến Quốc không chịu nổi nữa, lén hỏi Vu Nhân về việc đứa trẻ khóc đêm.
Vu Nhân làm theo lời chị Vương, bảo Chử Kiến Quốc viết lên giấy những câu như: "Trời ơi trời, đất ơi đất, nhà tôi có đứa trẻ khóc đêm, người qua đường xin đọc ba lần, một giấc ngủ đến sáng" rồi bí mật dán lên một tấm ván, đặt trước cửa nhà anh ấy.
Sau đó, bảo Vương Văn Dã và hai người bạn giả vờ đi ngang qua, mỗi người đọc một lần. Vu Nhân và Lư Thư Duệ cũng đọc một lần. Xong việc, họ lập tức gỡ tờ giấy xuống và đốt.
Không biết có tác dụng hay không mà vì quá lo lắng, họ chỉ còn cách tin vào mọi giải pháp. Dù là ngẫu nhiên hay nhờ ăn tôm khô, cuối cùng cậu bé nhà họ Chử đã ngừng khóc, mọi người thở phào nhẹ nhõm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play