Buổi sáng thức dậy, Vu Nhân thấy ánh nắng ngoài cửa sổ như rực rỡ hơn mọi ngày, mang theo chút háo hức. Cả gia đình sáu người ăn sáng xong thì cùng nhau lên đường dọn dẹp nhà mới.
Lên xe xuống xe một cách dễ dàng, chẳng mấy chốc đã đến nơi. Vu Nhân nghĩ, sau này đi lại với nhà chị hai cũng thuận tiện hơn.
“Các con, tới rồi, đây chính là nhà mình.” Vu Nhân vừa mở khóa cửa, mấy đứa trẻ ngẩn ngơ nhìn vào khu sân trống rỗng phủ đầy bụi.
“Mẹ, không có cây ăn quả, cũng không thấy xích đu hay bập bênh của tụi con đâu!” An An ngạc nhiên nhìn quanh, giọng đầy tiếc nuối.
“Chỗ này nhỏ hơn, không rộng rãi như nhà cũ.” Bình Bình nhận xét.
Mạn Mạn im lặng đi một vòng quanh tường sân, mắt chăm chú ngắm nghía từng góc nhỏ.
Chỉ riêng Khoái Khoái là không để tâm mấy chuyện này, cậu bé chạy thẳng đến cửa phòng, háo hức muốn vào xem, nhưng cửa lại khóa. Cậu quay lại nhìn mẹ, giọng giục giã: “Mẹ mở cửa cho con đi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play