Vu Nhân khi nhìn thấy Lương Siêu thì kinh ngạc nửa ngày, không phải vì cánh tay cụt của anh mà là vì diện mạo của anh ấy.
Khi anh ấy bước vào, anh ấy mặc chiếc quần đen bình thường và áo ngắn tay trắng, không cố che giấu cánh tay cụt bằng cách mặc áo dài tay trong cái nóng mùa hè. Anh ấy khoảng hơn ba mươi tuổi, tóc ngắn, khuôn mặt nhỏ, da trắng, trông không giống hình mẫu của một quân nhân theo quan niệm truyền thống.
Thông thường, khi nói về vẻ ngoài của quân nhân, người ta hay dùng những từ mạnh mẽ như "vai u thịt bắp", "mắt sáng như sao, mày kiếm sắc sảo"... nhưng chẳng từ nào hợp với Lương Siêu.
Anh ấy có làn da trắng không bị rám nắng, cao tầm một mét bảy, nhìn tổng thể hơi gầy yếu, nhưng nếu nhìn kỹ sẽ thấy cánh tay anh đầy cơ bắp, toát lên sức mạnh.
Nói thế nào nhỉ, giống như một nho sinh yếu ớt bị ném vào doanh trại quân đội, qua rèn luyện mà có được sức mạnh của quân nhân song vẫn giữ được vẻ ngoài của người đọc sách, có chút mâu thuẫn.
“Xin chào, tôi là Lương Siêu.”
“Xin chào, tôi là Vu Nhân. Đây là chồng tôi, Lư Thư Duệ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT