Đúng lúc đó ba mẹ Lư nghe thấy lời nói của Vương Mộng Dao, mẹ Lư tức giận đến mức toàn thân run rẩy. Bà hết lòng vì gia đình của Thư Khang, nhận lấy kết cục như thế này. Con dâu không biết ơn, còn vui mừng hả hê. Bà cảm thấy tối sầm mắt lại rồi không biết gì nữa.
"Mẹ tôi thiên vị tôi cô không cậy được sao? Từ khi sinh con ra cô chăm được mấy ngày, mấy năm nay, mẹ tôi bù sinh hoạt cho chúng ta bao nhiêu tiền, bằng không, cô lấy tiền đâu ra mua quần áo xinh đẹp.
“Đó là bày ấy vui, bà ấy làm vì tôi à? Không phải đau lòng cậu con trai là anh sao? Đau lòng anh không có tiền tiêu, không có người nấu cơm giặt đồ. Anh cho rằng tôi không biết mẹ anh sau lưng nói tôi là đồ ăn bám sao."
Hai người lẫn nhau bóc vết sẹo, ngoài cửa mẹ Lư nghe được gan mật như nứt ra, đây là đứa con trai, mà bà yêu thương, hết lòng chăm sóc. Bà cảm giác trước mắt tối sầm, sau đó cái gì cũng không biết.
"Lư Thư Khang, đừng cãi nữa, mẹ con ngất xỉu rồi."
Ông Lư tuy tức vì bà vợ thiên vị, nhưng bao năm sống chung, chia sẻ khó khăn, nhìn bà ấy đột ngột ngã xuống thế này, ông hoảng sợ.
Nghe thấy tiếng ba ngoài cửa, cả hai vội chạy ra, Lư Thư Khang chạy đi tìm xe, còn Vương Mộng Dao đứng đó, không biết phải làm gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play