“Ba, chúng con còn một năm nữa mới tốt nghiệp, cuối năm là phải đi thực tập rồi. Nếu mẹ không giúp trông con, chúng con phải làm sao đây?”
Lời của Lư Thư Khang khiến mọi người trong phòng rất khó chịu, nhất là mẹ Lư. Bà thiên vị con trai út nhất, đã hy sinh rất nhiều cho nó, đến cuối cùng, lời bác sĩ nó coi như không nghe thấy, chỉ nghĩ cho bản thân.
“Lư Thư Khang, em không nghe thấy bác sĩ nói gì à? Mẹ nếu còn vất vả như trước, sẽ nguy hiểm đến tính mạng, em còn lo không ai trông con cho em. Các em không tự trông con được sao? Vợ chồng Thư Duệ chẳng phải đều đi học à? Họ còn có bốn đứa con, sao không thấy nhờ mẹ?”
Lư Thư Hà tức giận, vốn không định nói gì vì mẹ cô quá mức thiên vị con trai út, không hề đối xử tốt với cô. Thời nhỏ, cô và Thư Duệ ở với ông bà nội nhiều năm, song bà nuôi cô lớn, cho của hồi môn khi cô kết hôn, cô vẫn nhớ những điều tốt.
“Chị hai chỉ biết nghĩ cho anh hai, họ có tiền, thuê bảo mẫu, ông bà nội còn giúp chăm con hai năm. Mà cũng đúng thôi, chị tất nhiên bênh vực họ.”
Lư Thư Khang không thấy mình làm gì sai, nhà nào mà ông bà không trông cháu chứ.
“Ông bà nội lớn tuổi rồi, Vu Nhân thấy ông bà thích trồng rau, trồng hoa nên mới đón về ở cùng. Thuê bảo mẫu thì sao? Em cũng có thể thuê, ai cản em chứ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play