“Cầm lấy đi.”
Ông nội cũng lên tiếng, Lư Thư Duệ ra hiệu cho Vu Nhân nhận lấy để ông bà yên lòng khi sống cùng bọn anh. Hai ông bà là người sống có nguyên tắc riêng.
Dù ông bà có để lại đồ gì hay không, Vu Nhân và Lư Thư Duệ đều thật lòng muốn phụng dưỡng ông bà, nhưng ông bà có chính kiến của ông bà nên hai vợ chồng đành tuân theo. Những người đã sống tự lực cả đời, không dễ để phụ thuộc vào người khác.
Bà lại lấy từ trong hộp gỗ ra vài đồng tiền bạc lớn, tiền đồng, những món ngọc nhỏ, một ít vàng hình quả bí và hình bầu. Lặt vặt mà cộng lại cũng phải đến hơn mười món. Xem ra tổ tiên nhà bà nội quả không tầm thường!
Vu Nhân và Lư Thư Duệ giúp thu dọn đồ dùng quen thuộc của hai ông, quần áo thường mặc, tổng cộng chỉ hai chiếc vali, rất rắn chắc. Những thứ khác như sách, tivi, radio cũng xếp sẵn gọn ra, mai sẽ cùng mang đi.
Hai vợ chồng lại dìu bà nội vào vệ sinh một lần nữa, cầm chiếc hộp gỗ ra về, mai sẽ quay lại.
Rời khỏi nhà ông bà nội, Vu Nhân đến chỗ khuất, cất chiếc hộp gỗ vào không gian của mình. Cô nghĩ sau này tranh thủ cho ông bà uống thêm nhiều nước linh tuyền, tuy không hiệu quả như trước nhưng có còn hơn không.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play