Việc của Chung Linh đã ổn định, Vu Nhân đã nói rõ tình hình với ông bà nội, thím Hồ, và các con rằng từ nay Chung Linh sẽ sống cùng mọi người.
Vu Nhân không hỏi chi tiết về câu chuyện của Chung Linh, đó là một vết thương trong lòng cô bé. Cô cũng không nhắc đến với gia đình, chỉ nói rằng Chung Linh sẽ hỗ trợ thím Hồ làm việc nhà, chăm sóc ông bà và các bé. Chú Hồ tạm thời đang giúp đỡ ở khu đất hoang, có thời gian sẽ quay về.
Gia đình không có phản ứng gì nhiều vì những việc này đều do Vu Nhân và Lư Thư Duệ quyết định. Người già, trẻ con chỉ cần nghe sắp xếp là đủ.
Sáng hôm sau, Chung Lương đưa Chung Linh đến, mang theo hành lý. Một phần là của anh, anh mang đến khu đất hoang, còn lại là của Chung Linh, không nhiều, chủ yếu là quần áo.
Vu Nhân bận đi làm nên không nói nhiều, nhờ thím Hồ giúp Chung Linh sắp xếp đồ đạc. Chung Lương tự mình đi đến khu đất hoang, có gì cần sẽ trao đổi sau.
“Anh cứ yên tâm đi làm nhé, em sẽ cố gắng thích nghi. Ở đây rất thoải mái, em không thấy khó chịu. Khi nào không bận anh đến thăm em.”
Sắp xếp đồ đạc xong, Chung Linh mỉm cười nói với anh trai để anh yên tâm đi làm, mình cô ở đây sẽ không có vấn đề gì cả.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT