Hồ Tiểu Phỉ tự nhủ trong lòng những lời mà chồng và mẹ chồng đã nói: đồ của ba mẹ sau này đều là của cô, là của con cô.
“Ba mẹ cô đã cho chúng tôi thuê nhà rồi. Nơi cô vừa xông vào là tài sản thuộc về đơn vị của chúng tôi. Chúng tôi mới là người sẽ kiện cô vì xâm phạm tư gia bất hợp pháp. Ngoài ra, mọi thứ ở đây, dù chỉ là cỏ cây, đều thuộc đơn vị chúng tôi, phá hoại bất cứ món gì đều sẽ phải bồi thường theo giá trị của nó.”
“Anh nói thuê là thuê sao? Tôi đâu có đồng ý. Chồng tôi và mẹ chồng tôi đều nói rồi, đồ của ba mẹ tôi sau này là của tôi, tôi để lại cho con tôi. Tôi không tin lời anh, chuyện này không thể nào, chồng tôi sẽ không lừa tôi.”
Hồ Tiểu Phỉ thiếu chút nữa thì làm ầm lên, tay dắt một cậu bé khoảng ba bốn tuổi, nhìn ba mẹ mình.
“Ba mẹ, hai người nhìn đi, đây là Đại Bảo, cháu ngoại của hai người đấy. Hai người không thương cháu nữa sao? Anh trai và em trai đều mất rồi, ba mẹ chỉ còn lại mình con thôi, không để tài sản lại cho con thì để lại cho ai? Đại Bảo, gọi ông bà ngoại, bảo họ để lại tiền cho con.”
Nhìn đứa con gái của mình, thím Hồ hối hận vì từ bé đã chiều chuộng nó quá mức, làm cho nó không còn biết đúng sai, không phân biệt được điều gì quan trọng nữa.
Hồi đó nó tự mình quen đối tượng, bà và ông nhà đã hỏi thăm, biết bên nhà trai không ổn, mẹ chồng thì chua ngoa cay nghiệt, ba chồng thì tai tiếng không tốt, hai ông bà nhất mực phản đối, không hiểu sao, con bé cứ nhất quyết đòi cưới.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT