Vu Nhân gọi điện cho anh hai, kể về việc ông nội đã mất. Anh hai nói: “Nhân Nhân, đối với ông bà nội, chúng ta chỉ là một trong số đông các cháu. Chúng ta không phải trưởng tử đích tôn, không phải con út nên không được chú ý nhiều.”
“Anh còn không nhận được sự quan tâm đặc biệt, thì em - đứa cháu gái không mấy được yêu thương, càng chẳng có gì để mà nghĩ ngợi. Không có duyên thì coi như không có duyên. Còn về chuyện của Vu Khang, để tự em ấy quyết định, giờ nó không còn là trẻ con nữa.”
Sau khi nói chuyện với anh hai, Vu Nhân hoàn toàn buông bỏ, sắp khai giảng rồi, Lư Thư Duệ sắp quay lại.
Tháng chín, Lư Thư Duệ bắt đầu học thạc sĩ, mấy đứa nhỏ nhà Nhân Nhân trở lại trường để bước vào năm học mới. Hiện tại, chuyện học hành không còn là vấn đề khó khăn với chúng, các con đang phát triển toàn diện về đức, trí, thể, mỹ.
Chú Hồ vẫn chưa về hẳn, chỉ khi đến mùa trồng rau mới về vài ngày, sau khi trồng xong lại quay lại chỗ làm. Ở nhà có thím Hồ và Chung Linh, Vu Nhân không phải lo lắng gì nhiều. Ở cửa hàng đồ khô và khu đất hoang thì có anh Lương và Chung Lương trông coi, càng không có vấn đề gì.
Kể từ khi qua tuổi ba mươi, Vu Nhân bắt đầu chú ý đến việc chăm sóc bản thân. Những bài tập vốn không duy trì được đều đặn giờ tiến hành khá tốt dưới sự giám sát của An An. Điều thay đổi rõ ràng nhất là thể lực của cô đã được cải thiện, và đây là điều mà Lư Thư Duệ đã kiểm chứng một cách tỉ mỉ.
Sau khi sinh bốn đứa trẻ, khuôn mặt cô ít nhiều có một vài vết nám, tuy không rõ ràng nhưng vẫn có thể thấy nếu nhìn kỹ. Khóe mắt bắt đầu có vài nếp nhăn. Linh tuyền trong không gian không rõ là đã hoàn thành sứ mệnh của nó hay do linh khí đã tiêu tan, đối với người sống thì chỉ còn là nước thường, uống nhiều thì chỉ giúp khỏe mạnh hơn chút mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT