Năm mới này, Vu Nhân đã trải qua một cách kiêu hãnh, còn những người khác, cô không để tâm đến.
Giống như cô từng viết, chỉ cần những người cô yêu và những người yêu cô đều ổn là được, lòng cô nhỏ lắm, không chứa nổi quá nhiều người.
Đến tháng ba, trường học khai giảng, Lư Thư Duệ và các con đều đi học, công việc của Vu Nhân không có gì thay đổi, vẫn là đi về giữa nhà và nơi làm việc. Điểm khác biệt duy nhất là thỉnh thoảng cô ghé qua trang trại chăn nuôi và cửa hàng thực phẩm khô, không thể hoàn toàn làm bà chủ chỉ tay năm ngón.
Tin vui đến bất ngờ. Chưa ăn xong bữa tối thì cô đã nhận được cuộc gọi của Tiền Vệ Quốc. Đội xe của cậu ấy đã chuẩn bị xong, vài ngày nữa sẽ mang hợp đồng cho Vu Nhân xem qua, và cậu ấy cũng muốn cô chuẩn bị trước vốn vì cậu ấy sắp khởi hành.
Vu Nhân nghĩ cũng đến lúc rồi, qua đó vừa vặn có thể thử bán trang phục xuân và hè dịp lễ 1/5, sau đó là trang phục thu và đông.
Vừa tắt máy, anh Lương đến, mang theo tin vui là những con cừu mẹ ở trang trại đã sinh những chú cừu con. Năm ngoái, lúc mua đều là cừu trưởng thành, có vài con không lâu sau đã mang thai và giờ đã sinh.
“Anh Lương, ăn cơm chưa? Không vội, nghỉ một chút đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play