“Còn Mạn Mạn thì sao, con thì sao?”
“Cũng bình thường thôi mẹ ạ, con không hay nói mấy chuyện này với các bạn, nên các bạn cũng không nói gì trước mặt con. Khoái Khoái thường thích nói chuyện này nên mới bị các bạn kể mãi thôi.”
Mạn Mạn giải thích rất hợp lý, vì Khoái Khoái thường thích nói chuyện với các bạn về mấy chuyện này, nên tự tìm phiền phức mà thôi.
Vu Nhân không ngờ, con trai nhỏ của mình khá nhiều chuyện.
“Thôi được rồi, qua một thời gian, mọi người quen rồi thì sẽ không nói nữa. Hoặc là có chủ đề mới, chủ đề này sẽ bị lãng quên đi.”
“Chúng con biết rồi, mẹ ạ.”
Buổi tối ăn cơm, An An nhắc đến chủ đề này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play