Để làm món nấm mối chiên, trước hết phải xé sợi thân nấm mối đã vắt kiệt nước, cắt tán nấm thành sợi có độ dày tương tự. Đổ dầu hạt cải vào chảo, khi dầu nóng thì cho ớt khô, hành, tiêu, đại hồi và các loại gia vị khác đã chuẩn bị sẵn vào, chiên từ từ cho đến khi ớt hơi đen lại thì vớt gia vị ra. Sau đó, cho sợi nấm mối đã vắt khô nước vào, chiên từ từ cho ráo nước là xong.
Để ngăn không bị hỏng, Vu Nhân còn cho thêm chút muối vào.
Cô lôi tất cả các lọ thủy tinh có thể tìm thấy trong nhà ra, rửa sạch, đun sôi để khử trùng, rồi để ráo nước. Sau đó, cô đổ nấm mối đã chiên chia đều vào lọ, cuối cùng đổ dầu trong chảo vào, đậy nắp lại là có thể gửi đi được rồi.
Một rổ nấm mối làm ra thành quả được bảy lọ nấm mối chiên. Gửi ba lọ cho anh trai, anh ấy không thể ăn một mình được. Rồi gửi một lọ cho bà nội Lư và mẹ Lư, hai lọ cho chị hai Lư, còn những người khác trong nhà họ Lư thì bỏ qua.
Bận rộn đến khuya, Vu Nhân kiểm tra xem hai đứa nhỏ đã ngủ say chưa rồi lặng lẽ bước vào không gian.
Dạo gần đây bận hái nấm nên cô chưa vào không gian lần nào.
Vu Nhân ngạc nhiên trước sự thay đổi của không gian. Đây đúng là nơi thần tiên, nhìn ra xa thấy một màu xanh mướt của cây trái. Những cây non cô trồng trước đó đã đâm chồi, xanh tươi um tùm.
Điều khiến cô vui mừng nhất là cánh đồng lương thực. Lúa mì đã trổ bông, lúa cũng đã trổ hoa, bắp ngô dài đến một thước, hoa khoai tây cũng đã nở, còn hoa cải dầu thì rực rỡ... Một cảnh tượng thu hoạch bội thu!
Điều bất ngờ hơn nữa là tiếng kêu chíp chíp của gà con phát ra từ chuồng gà. Vu Nhân vội vàng đi tới, một đàn gà con màu vàng nhạt, lông tơ mịn màng vừa nở ra đang tìm thức ăn. Nếu cô vào không gian muộn vài ngày nữa, chúng chắc đã chết đói rồi.
Hồi đó, Vu Nhân mang về ba mươi quả trứng. Dựa theo kinh nghiệm trước đây, cô tìm một chiếc rổ tre miệng rộng, lót rơm khô bên trong, phủ lên một lớp quần áo cũ rồi xếp trứng vào, sau đó đắp thêm một chiếc chăn cũ nhỏ. Mấy ngày nay bận hái nấm nên cô đã quên bẵng đi mất. Trước đó còn thi thoảng xem qua, không ngờ lúc gặp lại thì chúng đã thành những sinh vật sinh sôi nảy nở.
Vu Nhân vội ra vườn rau, hái một nắm lá rau, xé nhỏ rồi ném vào chuồng, sau đó lấy một ít nước linh tuyền để cho chúng uống.
Cô thầm nhủ trong lòng, mấy đứa ăn nhanh lên, uống nhanh lên, mau lớn cho nhanh, chúng được đối đãi giống hệt con cô rồi đấy.
Sau khi đi một vòng quanh khu trồng trọt, cô quay lại quảng trường nhỏ để xem chiến lợi phẩm của mình.
Một bên quảng trường nhỏ, hàng chục chiếc rổ tre lớn được xếp thành hàng, đa số giờ đã trống rỗng.
Những quả đậu đũa, cà chua, dưa chuột, ớt, cà tím chín sớm đã được cô hái và để vào rổ, trên giàn vẫn còn rất nhiều quả chờ hái. Điều Vu Nhân quan tâm nhất là nấm, chúng vẫn giữ được độ tươi mới như vừa được hái, đúng là không gian thần kỳ, cô yêu quá thôi.
Nhìn những loại lương thực, rau củ trong không gian, tưởng tượng cảnh gà vịt đầy sân, trái chín đỏ mọng, Vu Nhân cười mãn nguyện.
Sau này cô sẽ thử nuôi cá và vịt trong suối linh tuyền xem sao, trồng thêm một ít củ sen nữa. Cô không ngại uống chung nước với vịt, nghĩ đến món canh vịt ngon lành thì cô sẽ vượt qua hết được thôi.
Cây cối trong không gian phát triển tốt, rau trong vườn nhà cũng đã ăn được.
Dù quả không nhiều lắm, đậu đũa, cà tím, cà chua, ớt... đều đã thu hoạch được rồi, cô đã ăn được vài bữa rồi.
Lư Thư Duệ đặc biệt thích cà chua, ăn sống hay xào đều được, chăm sóc vườn còn kỹ hơn cả Vu Nhân.
Chị Vương đến thăm một lần, ghen tị lắm. Rau trong vườn nhà cô luôn không sống nổi, mới mọc lên chút là héo ngay.
Vu Nhân hái cà chua và dưa chuột tặng chị Vương, nhận lại là một tràng dài lời cảm ơn.