Nếu thế, Vu Nhân sẽ phải điều chỉnh kế hoạch chăn nuôi, tạm dừng nuôi bò, mở rộng chuồng lợn. Còn có nuôi cừu hay không, nếu có thì nuôi bao nhiêu, cần phải bàn bạc thêm. Ngày mai cô sẽ đến trang trại chăn nuôi, có một số việc cần thảo luận.
“Nhân Nhân, cứ từ từ mà nghĩ, đừng vội. Anh sẽ giúp em tìm hiểu thêm về thiết bị. Đừng để lộ ra ngoài. Một sản phẩm mới, phải đánh bất ngờ, gây ấn tượng mạnh!”
Lư Thư Duệ tin rằng nếu Vu Nhân thực sự tạo ra cây xúc xích đầu tiên trong nước, tương lai sẽ rất triển vọng.
“Ừ, em biết. Năm nay chắc chắn chưa làm được, vì chưa có nhà xưởng, thiết bị, nguyên liệu và kỹ thuật. Nhưng có hướng đi rồi, mọi việc khác sẽ tiến hành từng bước.”
Vu Nhân không biết liệu mình có thành công hay không, và liệu điều này có thay đổi được quỹ đạo ban đầu không. Nghĩ lại cũng không sao, chỉ là một món ăn thôi. Cô làm không ảnh hưởng đến ai, nên lòng lại nhẹ nhõm trở lại.
Ba người bước ra khỏi thư phòng, những người khác tò mò họ đã nói gì mà không tiện hỏi thẳng.
Anh rể hai trở lại trò chuyện, có người dò hỏi xem Vu Nhân nói gì với anh, anh rể hai lảng tránh. Chuyện chưa bắt đầu nên phải giữ bí mật.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT