"Em hối hận rồi à? Cảm thấy mình có thể nhẫn nhịn thêm chút nữa không?" Vu Nhân suy nghĩ một chút về tâm trạng của Tạ Nam Phi lúc đó, cô có thể thông cảm.
"Nói không hối hận là giả dối, ở tuổi này, hoàn cảnh như thế mà bắt đầu lại thì thật sự rất khó. Gia đình có ba mẹ già, có con nhỏ, sức lực không như trước nữa. Nhưng nếu bắt em phải nhẫn nhịn và chịu đựng thêm nữa, em thật sự không làm được."
Tạ Nam Phi lúc này rất căng thẳng, cô mất việc, gia đình không hiểu, còn lo lắng không ngừng. Cô ngủ không yên, tình trạng này đã kéo dài nhiều ngày.
"Khó khăn rồi sẽ qua thôi." Vu Nhân nhìn qua sơ yếu lý lịch của Tạ Nam Phi, thấy cô ấy rất có năng lực, làm công tác nhân sự khá lâu, từ công đoàn đến bộ phận nhân sự, công việc lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió.
"Hy vọng vậy, dù sao thì cuộc sống cũng phải tiếp tục, trên đời này không có thuốc hối hận. Người chỉ có thể tiến về phía trước, không có đường quay lại, bản thân em cũng không thích quay đầu lại."
Tạ Nam Phi tuy hối hận về sự nóng vội của mình, song cô chưa bao giờ nghĩ đến việc quay lại, vì đó không phải là tính cách của cô, dù có chết cô cũng không làm được.
"Chào mừng em gia nhập Lộc Mầm, mong em sẽ biểu hiện tốt trong công việc." Vu Nhân đưa tay, nhìn Tạ Nam Phi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT