Đã mấy ngày trôi qua kể từ lần cãi vã trước, Vu Nhân và mẹ vẫn chưa gặp nhau, mọi chuyện lặng lẽ trôi qua không một tiếng động.
Thời tiết vẫn mưa nhiều hơn nắng, từ từ quen dần với những ngày thi thoảng lại có một trận mưa.
Hai hôm trước, chị Vương gửi cho Vu Nhân khá nhiều trái cây, phải nói là quả nhà chị ấy thật sự rất ngon, không phí công Vu Nhân đã cố đổi lấy nhiều cây giống như vậy. May mắn thay, dù ở trong không gian hay trong sân, những cây ăn quả đều sống sót.
Mấy ngày gần đây, Vu Nhân đang bận thu hoạch lương thực, lúa mì.
Ba luống lúa mì, Vu Nhân dùng liềm cắt sát gốc, bó thành từng bó rồi chở ra sân nhỏ, để đó chờ vài ngày cho khô. Sau khi khô mới có thể đập lấy hạt.
Cắt xong lúa mì, chưa kịp nghỉ lưng, lại bắt đầu cắt lúa.
“Cánh tay của em sao vậy, sao toàn vết đỏ thế kia?”
“Không sao đâu, có lẽ do không chú ý bị cành cây cào trúng.”
Trong lòng Vu Nhân muốn khóc, cô có thể nói mình thức trắng đêm, ra đồng cắt lúa mì không?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play