Bước vào tháng 9, thời tiết không có sự thay đổi rõ rệt, dù sao khí hậu của tỉnh Vân Nam quanh năm không biến đổi nhiều, không giống như ở miền Bắc, bốn mùa phân rõ ràng, nhiệt độ chênh lệch đáng kể.
Trong không gian của Vu Nhân, lương thực đã thu hoạch xong và lại gieo trồng vụ mới rồi. Để đạt được sự tự do lương thực tinh vẫn còn phải cần thêm thời gian, vì giống hạt còn quá ít. Lần này, toàn bộ lương thực thu hoạch được không dùng để ăn mà lại làm giống và tiếp tục gieo trồng.
Khoảng thời gian đó, Vu Nhân làm việc mệt mỏi vô cùng, cảm giác như mình âm thầm luyện được cơ bắp.
May mắn thay, môi trường làm việc khá thoải mái, công việc kế toán của họ không có nhiều sân khấu lớn để thể hiện, chị Vương và cô không có mâu thuẫn cạnh tranh gì. Cấp trên trực tiếp của họ ít nhất cũng phải mười năm, tám năm nữa mới nghỉ hưu, không có áp lực thăng chức nốt.
Cuộc sống nơi công sở như vậy khiến Vu Nhân nhớ đến tiểu phẩm đã từng xem trước đây, nói về việc đi làm chỉ đọc báo, uống trà, làm việc trong văn phòng cơ quan vài năm, ngoài cái bụng mỡ ra thì chỉ có thêm thoát vị đĩa đệm.
Bọn trẻ khỏe mạnh lớn thêm chút nữa, quần áo cũ trước đây đều chật hết rồi, Vu Nhân không nỡ vứt đi. Cô giữ lại làm kỷ niệm, không giống như người khác, quần áo cũ có thể truyền từ lớn xuống nhỏ, một bộ quần áo có thể qua tay nhiều người.
Chưa kể, cô và Lư Thư Duệ vẫn đang ngủ riêng, kể cả sau này có ngủ chung thì bác sĩ cũng đã nói rằng cơ thể cô đã bị tổn thương, khả năng mang thai gần như không còn. Chỉ cần có hai đứa nhỏ này, cô không cảm thấy tiếc nuối gì nữa, con cái dù nhiều hay ít, chỉ cần dạy dỗ tốt, không gây hại cho xã hội là đã thành công rồi.
"Lư Thư Duệ, tối nay ăn mì cán tay nhé, làm nước sốt trứng cà chua được không?"
"Được, em nhào bột, anh cán mì."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT