Vu Nhân đã nghĩ kỹ, sẽ phân cổ phần cho những người chủ chốt trong công ty, để họ cảm thấy an tâm, sẽ cố gắng làm việc, giúp công ty phát triển. Còn cô sẽ có ít việc phải lo hơn và có thời gian cho những kế hoạch của riêng mình. Cô đã xây dựng nhà kính trồng hoa nhiều năm rồi nhưng chưa có thời gian chăm sóc, giờ có thể tận dụng nó.
Sau này không chỉ nhà máy xúc xích, mà các trang trại, cơ sở chế biến thực phẩm, cửa hàng khô cũng sẽ phân một phần cổ phần cho người phụ trách, để họ có cảm giác gắn bó. Vu Nhân không giỏi quản lý, nhưng cô từng là một người đi làm công, có thể hiểu được tâm lý của người làm công, họ cần sự công nhận và cảm giác có nơi thuộc về.
Chung Lương nghe Vu Nhân nói xong, lòng cảm thấy an tâm hơn, anh sẽ coi nhà máy như là nhà của mình.
“Thông báo cho mọi người một tiếng, chiều nay chúng ta họp, thảo luận về hướng phát triển trong tương lai.”
“Biết rồi, chị Vu Nhân, em sẽ bảo thư ký Lý thông báo, chị có muốn xuống xưởng xem không?” Chung Lương hỏi.
“Chút nữa sẽ qua, còn phải đi xem phòng thí nghiệm nữa, trước đây nói tuyển nhân viên nghiên cứu phát triển, có ai phù hợp chưa?” Vu Nhân nhớ ra phải phát triển loại xúc xích gà, sắp tới sẽ cho ra mắt.
“Hiện tại chưa có ai phù hợp, chị Thắng Nam có giới thiệu một người, nói là vài ngày nữa sẽ đến xem.” Chung Lương không quên việc này, chỉ là người có tài thì khó tuyển dụng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT