Sau bữa tối, Vu Nhân và mọi người tranh thủ đi ngủ sớm, chuyến đi này thật sự quá mệt mỏi!
Sáng hôm sau, cả nhóm ngủ dậy muộn!
A Hương biết họ dậy sớm không nổi đâu, tầm trưa cô mới đến.
"Ôi chao, ra ngoài một chuyến thật không dễ dàng! Chưa nói gì khác, chỉ riêng việc ngồi tàu thôi đã mệt muốn chết."
Vu Nhân vươn vai một cái, cảm thấy mình đã già. Đứng trên mảnh đất này, cô không còn tìm thấy cảm giác khi xưa đeo giỏ lên núi xuống núi mỗi ngày. Ngày xưa mình đã đi thế nào nhỉ? Giờ nghĩ lại chỉ thấy chân đau.
"Chắc là do cậu thiếu vận động rồi, tớ đến giờ vẫn thường lên núi xuống núi, không thấy mệt lắm."
Các bà các thím trong thôn A Hương lớn tuổi vẫn lên núi hái rau dại, hái nấm ... không lúc nào rảnh rỗi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT