Vu Nhân và Lư Thư Duệ cùng các con đã vui vẻ chơi đùa vài ngày thì A Hương đến nói rằng chăn mền và quần áo đã được chuẩn bị xong, có thể mang đến trại mồ côi rồi.
Vu Nhân và mọi người cùng nhau đến trại mồ côi, quần áo đã được chuyển đến, thật không ngờ, kiểu dáng cổ điển nhìn rất ổn.
Vu Nhân sờ vào chăn mền đã làm xong, cảm giác khá tốt, rất mềm mại, có mùi nắng mới.
Lần này, Vu Nhân mua rất nhiều vải, làm thêm cả vỏ chăn và vỏ gối, như vậy sau này bẩn có thể tháo ra giặt dễ dàng. Hiện trưởng Trương cảm thấy rất ấm lòng, vì đồng chí Vu thật lòng vì các em nhỏ mà làm.
Thời gian qua, đã có không ít người quyên góp cho trại mồ côi, nhưng ít ai có thể chu đáo đến thế, phần lớn chỉ là làm qua loa, đồ đạc hỗn độn, thứ có thể sử dụng không nhiều.
Đồng chí Vu không chỉ mang đến chăn mền, quần áo, giày dép, sách vở … tất cả đều là những thứ các em nhỏ cần dùng. Hơn nữa, đồng chí Vu còn chuẩn bị một ít quà tặng cho nhân viên của trại mồ cô, để những người không mấy dư dả này có thể vui vẻ một chút.
"Hiệu trưởng Trương, chúng tôi đã ở đây một thời gian, chuẩn bị trở về rồi. Lần này mang đến vật tư có phần đơn giản, vì nhà máy của chúng tôi mới bắt đầu hoạt động, năng lực tạm thời còn hạn chế, chúng tôi không thể làm được nhiều. Nếu những em nào thi đậu vào trung học, chúng tôi có thể hỗ trợ một chút. Nếu thi đậu đại học, chúng tôi cũng sẽ hỗ trợ một phần, để các em có cơ hội thay đổi số phận của mình."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play