Vu Nhân có ấn tượng khá tốt với thím ba của Lư Thư Duệ. Họ đã gửi tiền và quà khi hai người kết hôn và khi cô sinh con, là những người có thể qua lại. Xem ra, bà ấy thương con gái, không trọng nam khinh nữ.
“Sao không xuống nông thôn gần thôi mà lại đến biên giới thế?”
"Nghe nói lứa này, hoặc là đến đây, hoặc là Tây Bắc xa xôi. Đến đây thì ít ra còn có chúng ta chăm sóc, chứ Tây Bắc xa hơn nhiều."
Vu Nhân và Lư Thư Duệ đang trò chuyện thì bên kia Lư Thư Kỳ đang thăm dò trong ký túc xá của nông trường quân đoàn. Một phòng ký túc xá tổng cộng hai mươi người ở, không gian hoạt động không lớn, giữa hai giường có một lối đi nhỏ, căn phòng thấp và ẩm ướt.
Trùng hợp thay, nhóm áo sơ mi trắng mà Vu Nhân nhìn thấy trước đó ở cùng ký túc xá với Lư Thư Kỳ, mấy người họ mặt mày chán nản nằm trên giường, thầm nghĩ không biết đến khi nào mới có thể trở lại thủ đô, hoặc ít nhất là được vào quân đội thì càng tốt.
Lư Thư Kỳ đã thu dọn đồ đạc xong, ngày mai sẽ đến nhà anh họ nhận mặt, còn có vài món đồ mẹ cậu gửi để đưa cho chị dâu họ.
Trước khi đi, mẹ cậu không ngừng dặn dò rằng khi đến nhà anh họ, cậu phải biết điều, không thể cứ mãi đến ăn nhờ. Ở đây, cậu không cần phải làm việc cật lực, nhưng cũng không được gây chuyện, đợi vài năm, xem tình hình thế nào, liệu có thể chuyển cậu về thành phố hay không.
Về việc trở lại thành phố, Lư Thư Kỳ đã không còn hy vọng. Anh họ của cậu đã đến đây vài năm rồi, cũng chưa thấy trở về, trong khi đó, hết nhóm này đến nhóm khác, thanh niên trí thức cứ liên tục xuống nông thôn.
Cậu chưa từng làm việc nặng, nghe nói đi làm rất vất vả, không biết cơ thể gầy yếu của mình có chịu nổi không.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play