Sau khi ăn no uống đủ, Vu Nhân dỗ bọn trẻ ngủ rồi xuống lầu, mấy người vẫn chưa đi.
“Chị dâu, em muốn bàn với chị chút chuyện.”
Có lẽ đây là lần đầu tiên Vương Văn Dã mở miệng nhờ người khác, nói có phần không tự nhiên, giọng điệu hơi kỳ lạ.
"Chuyện gì vậy?"
"Chuyện là bọn em có thể đổi chút thức ăn với chị được không, như là dưa muối, rau trộn, hoặc khi bọn em mua thịt về, có thể đến nhờ chị làm như hôm nay để cải thiện bữa ăn được không? Chị yên tâm, bọn em sẽ học cách làm phụ chị, không chỉ ngồi không chờ ăn.”
Vu Nhân nghe xong, bắt đầu suy nghĩ nghiêm túc.
Hiện giờ là những năm 70, còn hơn mười năm nữa mới mở cửa, liệu mình có nên tận dụng cơ hội này để kiếm chút tiền không nhỉ? Vì đều là người quen, không sợ họ cử cáo, vẫn có không gian để xoay xở.
"Chuyện này không phải là không thể suy xét, nhưng môi trường bên ngoài như nào thì các cậu cũng biết, nếu bị cử cáo thì chị sẽ rất phiền đấy."
"Chị dâu cứ yên tâm, bọn em biết chừng mực, sẽ không nói lung tung đâu. Cũng không còn cách nào khác, việc nặng mà cơm nước thì đạm bạc quá, bọn em đang tuổi lớn, kéo dài lâu sợ thân thể không chịu nổi."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT