“Đây có phải là nhà của chị dâu Lư không?”
Đây là lần đầu tiên Vu Nhân nghe có người gọi mình như vậy, cảm giác khá mới mẻ.
“Ai vậy?”
Cô mở cửa, bên ngoài có bốn nữ đồng chí đứng đó, Vu Nhân không quen bất cứ ai trong số họ.
“Chúng tôi là thanh niên trí thức ở nông trường của binh đoàn xây dựng, cũng là người cùng đại viện với anh Văn Dã. Nghe nói họ cải thiện bữa ăn ở chỗ chị, chúng tôi cũng muốn ăn ở đây, bao nhiêu tiền, chị nói giá, chúng tôi muốn ăn thịt kho tàu, gà hầm nấm…”
Vu Nhân nhìn nữ đồng chí đang nói không ngừng, nở một nụ cười nửa miệng. Cô gái này trông khá xinh, dáng người cũng đẹp, có vẻ điều kiện gia đình cũng tốt, ấy thế sao đầu óc lại kém thế nhỉ? Ai cho cô ta cái ảo tưởng rằng có thể đến đây chỉ tay năm ngón, say rồi à?
“Dừng lại, tôi không chấp nhận. Các cô từ đâu tới thì về đó, đi đi, tôi không tiễn.”
“Này, chị đây là đối xử phân biệt đấy. Tại sao anh Văn Dã họ có thể, còn chúng tôi lại không? Có phải chị nghĩ điều kiện nhà anh Văn Dã tốt hơn, nên muốn bợ đỡ anh ấy, vì thế họ có thể còn chúng tôi thì không?”
Vu Nhân nghĩ thầm, con nhà ai mà dạy không kỹ đã cho ra ngoài xã hội thế này. Cô chợt nhớ đến một câu nói ở thời sau: “Nếu cô muốn trả thù ai, thì hãy nuôi một đứa con gái hư rồi gả cho con trai kẻ thù, để nó gây hại cho cả gia đình kẻ thù trong suốt mấy thế hệ, đó là cách trả thù tàn độc nhất.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT