Tiểu Vu, em làm sao thế, trông thiếu sức sống và có cả quầng thâm mắt nữa?"
"Chị Vương, đừng nhắc nữa, hôm qua định cai sữa cho bọn nhỏ, hai đứa nhà em cứ khóc mãi không ngừng, quấy rầy suốt nửa đêm, đến cuối cùng không thể nào cai được."
Vu Nhân vẫn còn ám ảnh, tiếng khóc của An An quá mạnh mẽ, không còn là tiếng kêu yếu ớt như hồi mới sinh nữa.
"Cai sữa cần phải có quá trình, không thể mềm lòng, nếu không thì phí công vô ích. Chị biết một loại quả rất đắng, thường được dùng để pha nước uống thanh nhiệt. Khi chị cai sữa, chỉ cần bôi một chút lên, trẻ con nếm thử một tí là không muốn bú nữa."
"Thật ạ? Vậy em thử xem. Lục Thư Duệ sắp được nghỉ, đợi anh ấy nghỉ rồi cai sữa, có người trông bọn nhỏ, nếu chúng khóc sẽ không ảnh hưởng đến sáng mai em đi làm."
"Thế thì tốt rồi, trẻ con dễ bị nóng trong khi cai sữa, có ba ở bên sẽ đỡ hơn. Chị phải nói này, chồng em tốt thật, còn biết giúp em chia sẻ việc nhà. Đâu như ông nhà chị, chai dầu đổ cũng không thèm dựng lên."
Từ chuyện cai sữa cho con, cuộc trò chuyện chuyển sang việc đàn ông trong nhà quá lười biếng, con cái quá phiền phức, và cả chuyện mẹ chồng thiên vị, có thể thấy cuộc sống của những phụ nữ trung niên đều xoay quanh gia đình.
Khi Lục Thư Duệ được nghỉ vào cuối tháng mười hai, công việc ở trường đã kết thúc, và việc cai sữa cho hai đứa nhỏ lại được đưa ra bàn bạc.
"Anh ở nhà với bọn trẻ vài ngày để chúng quen với việc có anh bên cạnh, sau đó em sẽ cai sữa. Lần này không thể mềm lòng, một lần là thành công luôn!"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT