Sau khi cai sữa thành công, Vu Nhân xem như được giải thoát hoàn toàn.
Hiện tại, Lư Thư Duệ đã trở thành một ông ba toàn thời gian, mỗi ngày ở nhà trông con và lo việc nhà. Vu Nhân tan làm liền mang theo chiếc giỏ sau lưng đi lên núi, mang hết những món quà của núi rừng cô có thể nhặt được về nhà.
Khí hậu ở tỉnh Vân Nam đặc biệt, quanh năm bốn mùa đều có thứ để hái lượm. Từ rau dại, thảo dược cho đến hoa quả, chỉ cần chịu khó một chút là có thể thu hoạch kha khá. Gần đây, Vu Nhân không phải bận rộn về nhà nấu cơm hay cho con bú, hễ rảnh là lại chạy lên núi.
Quảng trường nhỏ trong không gian giờ đây có thêm rất nhiều loại giỏ tre lớn, đựng đầy thảo dược mà Vu Nhân hái về. Vu Nhân không biết nhiều về thảo dược, thứ từng thấy nhiều nhất chỉ là lan gấm. Với những loại không biết, Vu Nhân không dám tùy tiện hái, ai biết được có độc hay không, không dám đánh cược với cái rủi ro lớn đó.
Thứ hái được nhiều nhất là nấm và trái cây, đặc biệt là dứa đang vào mùa. Những quả dứa chín mọng tỏa ra hương thơm quyến rũ, không thể so sánh với loại dứa chín ép của thời hiện đại. Còn có táo, có mấy loại nhưng Vu Nhân không phân biệt được loại nào ra loại nào, chỉ biết loại nào cũng ngon, đều thích hết.
Nhưng trái cây không dễ tìm, những chỗ gần gần cơ bản đã bị hái sạch, thỉnh thoảng mới gặp một hai quả may mắn sót lại, đó là chuyện tùy thuộc vào vận may.
Vu Nhân vận may không tồi, không phải lần nào cũng có thu hoạch, cơ mà mười lần cũng được chín lần, mà cái lần thứ mười có thể gặp được những thứ tốt khác. Đây cũng là lý do mà Vu Nhân thích chạy lên núi, càng lúc càng nghiện.
“Lư Thư Duệ, anh mau ra đây, xem em hái được gì này?”
“Chị hai, chị hái được cái gì vậy?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play