"Xin lỗi đã làm phiền.'
Bông hoa trắng khóc chạy đi, đúng là thao tác kỳ lạ.
"Đồng chí Lư, tình trường của anh không tệ nhỉ, hoa đào nở hết bông này tới bông khác?"
"Không có đâu, anh thật sự không thân, ai biết cô ấy nghĩ gì. Trong trường ai mà chẳng biết anh đã kết hôn có con rồi. Nếu cô ấy còn giữ suy nghĩ đó thì chứng tỏ người này phẩm hạnh không ổn rồi."
Nếu "hoa trắng nhỏ" biết người mà mình ngưỡng mộ đánh giá mình không có phẩm hạnh, liệu cô ấy có thật sự khóc thành tiếng không nhỉ?
Chỉ là một sự cố nhỏ thôi, không ảnh hưởng đến tâm trạng của Vu Nhân. Cuộc sống mà cô hằng mong muốn, không phải là thứ mà vài thủ đoạn tầm thường có thể phá vỡ. Dù cho đến cuối cùng có mất người đàn ông này, cô vẫn còn có con mà.
Tình yêu không phải là nhu yếu phẩm, là nhất nhất phải có cho cuộc sống này, huống hồ họ bây giờ còn chưa tính là tình yêu.
Ngay cả tình cha mẹ vĩ đại nhất trên đời còn không vững bền, huống chi là thứ được gọi là tình yêu giữa hai người xa lạ!
Vu Nhân đôi khi cũng rất bất đắc dĩ, cô biết rõ hiện tại là hiện tại, quá khứ là quá khứ. Cơ mà cái cảm giác bị bỏ rơi, bất lực không phải dễ dàng mà biến mất.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play