Bà ngoại Triệu nghẹn ngào: “Thần y, anh nói thật chứ? Tôi thật sự còn có thể đứng dậy được?”
Sau khi có được câu trả lời khẳng định, bà ngoại Triệu giàn giụa nước mắt.
Lần này Tô Hòa không chê cười bà ấy, bởi vì đây là thường tình của con người, vui quá mà khóc!
Sau khi ông Cát đi, lúc này bà cụ Tô mới hỏi Tô Hòa: “Đại Nha, sao con lại gọi thần y là ông nội?”
Tô Hòa liền nói chuyện ông Cát nhận cô làm cháu gái.
Bà cụ Tô cười không khép được miệng: “Theo bà thấy là cháu gái của bà quá thông minh! Sau này mọi người đều là thân thích, ông ấy cũng không thể thu tiền chữa bệnh của chúng ta! Sau này ốm đau gì đó, chúng ta cũng có thể tiết kiệm tiền!”
Tô Hòa: “…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play