Sau khi ông Cát đi, bà cụ Tô bắt đầu chảy nước mắt: “Đại Nha, con nói số của bà là số gì vậy? Khó khăn lắm mới hưởng ké con ăn được hai ngày thịt, sau này lại phải ăn uống đạm bạc!”
Bà ngoại Triệu lặng lẽ nhìn bà ta, thầm nghĩ: Phi! Còn nói tôi là bà già hay khóc, thế bà đang làm gì? Hát nhạc sao!
Tô Hòa khuyên bà cụ Tô: “Bà, bảo bà ăn uống thanh đạm chứ không phải không cho bà ăn miếng thịt nào, ăn ít thịt mỡ, ít dầu ít muối ít đường là được rồi.”
Bà cụ Tô thút thít: “Thịt nạc có gì ngon, thịt mỡ ngon biết mấy! Sau bà lại mắc phải căn bệnh thế này, số của bà khổ quá…”
Bà ta đang khóc, bất thình lình nhìn thấy bà ngoại Triệu đang bĩu môi nhìn bà ta, bà cụ Tô giống như bị ai đó bóp cổ, không khóc nữa.
Nếu bà ta khóc nữa, há chẳng phải cũng thành bà già hay khóc phiền phức?
Tô Hòa thấy bà ta nín khóc, lại nói: “Bà, sau này con mua cá và gà về, ngon lại lành mạnh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT