Tô Hòa nhìn thái độ của hiệu trưởng Trần liền biết ông ấy đã rung động, hơn nữa còn là rất rung động, trong lòng lập tức tự tin hẳn.
“Hiệu trưởng, chúng ta có thể làm buổi biểu diễn lần này thành biểu diễn hội báo, thể hiện diện mạo tinh thần của chúng ta với lãnh đạo trường học đêm của tỉnh, lãnh đạo huyện và lãnh đạo các công xưởng lớn!
Chẳng những lớp nâng cao chúng em phải biểu diễn mà lớp xóa mù chữ cũng phải biểu diễn.
Chúng ta làm một loạt thư mời, lúc đưa thư mời nhân tiện khóc lóc kể nghèo, em tin lãnh đạo của các công xưởng lớn đều không phải người keo kiệt, ít nhiều cũng có thể quyên góp chút vật tư cho chúng ta.
Ví dụ, xưởng dệt có thể sẽ quyên góp một lô vải lỗi, xưởng thực phẩm có thể sẽ quyên góp một lô đồ hộp, bánh…
Nói không chừng lãnh đạo huyện chịu ảnh hưởng, năm sau có thể phê cho chúng ta thêm chút kinh phí…”
Hiệu trưởng Trần vừa nghe vừa gật đầu lia lịa, mặc kệ luôn cả kiểu tóc đã dốc lòng sửa soạn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play